Thứ Sáu, 13 tháng 9, 2013

Được ở gần Bác Hồ, tôi thấy cuộc sống của Bác hằng ngày, về nhiều mặt, thật là hay. Bác thường ăn cá kho, rau luôc, quả chín, sữa tươi, rất ít thịt, không bao giờ để thừa thức ăn.

 

Bác thường uống nước chè, có khách mới uống tí rượu nhẹ. Trước kia Bác có hút thuốc lá, ngày mấy điếu, nhưng khi bác sĩ khuyên thì Bác bỏ luôn. Đi đâu xa, Bác đều mang theo thức ăn riêng, đơn sơ, không làm phiền địa phương, gây thêm tốn kém. Bác thường nói: Thức ăn là sản phẩm của người lao động, cực nhọc lắm mới làm ra, cho nên ăn phí phạm là không nên. Nếu ta làm một cuộc thanh tra các khách sạn, cửa hàng ăn hay các bữa tiệc chiêu đãi, thì sẽ thấy lãng phí ghê gớm. Mà người ăn là ai? Đâu phải là người lao động? Và tiền của ở đâu vậy? Đều là của Nhà nước, của nhân dân đó thôi!
Về mặc, Bác thường dùng áo mỏng mùa hè, áo len mùa đông loại rẻ tiền. Tiếp khách thì đã có bộ ka ki bình thường. Bác đi dép quanh năm, không thích đi giày da, chỉ đi giày vải mùa lạnh. Có lần anh em phục vụ định cất đôi dép đã mòn, nhưng Bác không chịu, đành "trả lại" Bác.
Nhà ở của Bác là cái nhà sàn gỗ "lộng gió", có vườn cây, ao cá. Một thú vui của Bác là chăm sóc cây và cho cá ăn mỗi chiều.
Bác làm việc rất có giờ giấc, không tùy tiện. Sáng nào Bác cũng tập thể dục, đi bộ thong thả, hít thở không khí trong lành.
Cuộc sống hàng ngày của Bác về vật chất là thế.
Vấn đề sức khỏe, theo tôi hiểu là khỏe cả về vật chất lẫn tinh thần. Như phương ngôn đã nói: "Một tinh thần lành mạnh trong một cơ thể lành mạnh. Ngược lại tinh thần có lành mạnh thì cơ thể mới lành mạnh. Đúng vậy, không nên tách sức khỏe vật chất và sức khỏe tinh thần. Về "sức khỏe tinh thần", có thể nói Bác là một gương mẫu tuyệt vời - Bác là hiện thân của tinh thần lạc quan, yêu nước, của niềm tin sắt đá ở lý tưởng Cách mạng, của nghị lực vô biên trước mọi khó khăn thử thách. "Dĩ bất biến, ứng vạn biến", phương châm ấy là của một tinh thần thép. Chính tinh thần ấy làm cho Bác vượt qua những bệnh hiểm nghèo, giữ vững được sức khỏe tốt cho đến cuối đời.
Tôi xin nói thêm: Bác rất ít dùng thuốc trị bệnh, Bác biết nhiều loại thuốc Nam. Đi đường mỏi chân, Bác dùng nước tiểu của mình xoa bóp rồi rửa sạch khi qua suối. Bác không dùng bàn chải đánh răng, mà dùng ngón tay miết vào lợi và súc miệng bằng nước muối. Như thế đấy, đời sống của Bác rất đáng cho ta suy nghĩ.

1 nhận xét :

Design by Hao Tran -